Thanh Lam Nguyen

Sưu tập tại đây
Miền quê yên ả
Khi chưa đến Konstantinovo (tỉnh Ryazan) tôi không nghĩ ngôi làng này lại đẹp đến thế. Mảnh đất này quả là xứng đáng để có được một thi sỹ tài hoa và lãng tử như Sergey Esenin. Một bên khoảng sân xanh rờn cỏ với những chú cừu tha thẩn là dãy nhà gỗ Nga với những khung cửa sổ buông rèm trắng, sáng sủa và thanh bình. Cả ngôi làng rợp bóng bạch dương. Rặng bạch dương năm xưa đêm đêm rì rầm trong giấc ngủ của nhà thơ lúc tha hương thì bây giờ vẫn rì rào trong nắng chiều lãng đãng. Những hàng bạch dương mềm mại trong nắng hè, xào xạc trong gió thu, những cây thanh lương trà chín đỏ giữa mùa đông luôn là những mảnh hồn Nga lấp lánh trong thơ ông.
Đứng giữa làng là ngôi trường mà nhà thơ đã theo học. Một ngôi nhà gỗ vững chãi, dù đã nhuốm màu thời gian. Cách bài trí bàn ghế vẫn nguyên từ những năm đầu thế kỷ 20. Sách giáo khoa in màu rất đẹp, chẳng khác gì những lớp học hiện đại bây giờ ở các thành phố lớn.

Nhưng đẹp nhất ở làng ông có lẽ là bờ sông Oka, nơi thưở thiếu thời ông vẫn thích ngồi nhìn ra miệt đồng mênh mông. Không phải ngẫu nhiên mà khi lớn lên ông lại trở thành thi sỹ của đồng quê. Những cánh đồng và triền rừng trải ngút ngàn, những ráng nước lấp lánh ẩn hiện qua các rặng cây ven sông, những ngọn gió lùa quyện với tiếng chuông nhà thờ khi chiều buông... đã là nguồn thơ theo suốt cuộc đời lãng tử của ông.
Xin gửi lại đây tấm lòng của một ông bạn của tôi, người đã dành gần hết thời gian của mình ngoài chuyện cơm áo gạo tiền để cặm cụi dịch ra tiếng Việt những bài thơ hay nhất của S. Esenin về làng quê và mẹ.
Thông tin liên quan