Thanh Lam Nguyen

Sưu tập tại đây
ĐI NGANG QUA MÙA THU...
Mùa thu ở Nga - đó là khi sương sớm bãng lãng tan muộn hơn và nắng bắt đầu man mác lúc xế chiều. Có những ngày bầu trời như cao hơn, sắc trời trong vắt, tinh khiết và se lạnh. Lại có những chiều ảm đạm dưới làn mây mọng nước, trong tiếng gió lùa mưa rắc khắp nơi. Ở làng quê mùa này hàng đàn quạ chiều chiều lại về lượn vòng khi nhà thờ đổ chuông ngân nga.

Mùa thu là khi vô vàn cây lá quanh ta dần ngả sang màu vàng với đủ sắc thái khác nhau. Những rặng bạch dương thân trắng khoác lớp áo màu vàng tươi thanh thoát, những hàng bồ đề sẫm màu như da cam sưởi ấm mắt nhìn, những cây phong lá đỏ như những mảnh hoàng hôn xào xạc... Đẹp nhất là những cây sồi cổ thụ lúc sang thu trông đường bệ và hiền từ như bậc quân vương khoác hoàng bào. Và chen lẫn giữa mênh mông cây cỏ được dát vàng là những ngọn cây lá nhọn xanh ngắt giống như những nốt thánh thót vui tươi trong bản nhạc trầm buồn của mùa thu.

Mùa thu là thời khắc khi ta bỗng thảng thốt nhận ra sự sôi động, rộn rã của mùa hè đang qua đi không trở lại. Những gì mạnh mẽ nhất, ấn tượng nhất, trân quý nhất đều đang lùi vào dĩ vãng mất rồi. Bởi vậy cảnh sắc mùa thu bao giờ cũng buồn, buồn như tiếng lá rơi lúc trời trở gió. Ai đó sẽ sợ hãi khi sắp phải lê bước vào mùa đông giá lạnh. Và ai đó sẽ thắp sắc vàng mùa thu thành ngọn lửa sưởi ấm những ngày sau.
Đi ngang qua mùa thu, chợt nhớ bài thơ cũ.

TÌNH KHÚC MÙA THU

Em lướt qua anh ánh mắt hững hờ
Để vùi chặt cuộc tình dang dở.
Nắng xế chiều thu nghẹn từng nhịp thở,
Sợi khói hanh hao rắc lửa lối em về.
Em biết mình còn đang ngủ mê,
Nhưng vẫn thích gửi buồn vui theo gió.
Anh quay bước, xa dần trên phố nhỏ,
Quay quắt lá vàng tơi tả trong mưa.
Rồi cuộc tình đã thành chuyện ngày xưa,
Nào biết có gặp nhau giữa dòng đời xô dạt.
Lúc sang xuân chỉ xin đừng giẫm nát
Những cánh lá buồn đã chết tự mùa thu.
Thông tin liên quan